Download.vn sẽ cung cấp tài liệu Bài văn mẫu lớp 8: Phân tích bài thơ Trong lời mẹ hát của Trương Nam Hương.
Nội dung bao gồm dàn ý và 4 đoạn văn mẫu lớp 8. Các bạn học sinh có thể tham khảo nội dung chi tiết ngay sau đây.
I. Mở bài
Giới thiệu về tác giả Trương Nam Hương, bài thơ Trong lời mẹ hát.
II. Thân bài
1. Lời ru của mẹ chứa những kỷ niệm tuổi thơ
- Khổ thơ thứ nhất gợi liên tưởng về hình ảnh người mẹ đang bế đứa con nằm trên chiếc võng.
- Trong lời ru của mẹ, con đã gặp hình ảnh quen thuộc của làng quê: cánh đồng xanh mướt, cánh cò trắng bay lượn, màu vàng của hoa mướp, con gà cục tác, lá chanh, lũy tre huyền thoại, dây trầu, vầng trăng hay hương cau.
=> Tất cả đều mang hồn của quê hương thân thuộc.
2. Hình ảnh người mẹ từ lúc còn trẻ đến khi già đi
- Mẹ hiện lên với công việc giã gạo đầy vất vả.
- Hình ảnh tấm áo bạc phếch gợi lên được cuộc đời lam lũ, nhọc nhằn của mẹ.
- Thời gian chảy trôi qua tóc mẹ, làm cho mái tóc xanh mượt ngày nào của mẹ giờ đây trở nên bạc trắng.
- Cuộc đời vất vả đã đè nặng trên đôi vai mòn mỏi của mẹ, khiến cho người con đi làm không khỏi xót xa.
- Mẹ già đi thì cũng là lúc con ngày một cao lớn, trưởng thành và đang bước đi trên con đường đời.
=> Người con đã bộc lộ những tình cảm chân thật của mình dành cho người mẹ.
3. Lời ru chắp cánh cho con bay xa, trưởng thành
- Lời ru của mẹ chính là sức mạnh, chắp cánh cho con bay xa hơn.
- Dù ở đâu, mẹ vẫn dõi theo con, động viên và chờ đợi con trở về trong vòng tay âu yếm.
=> Tình cảm mẫu tử thiêng liêng, chân thành.
III. Kết bài
Khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Trong lời mẹ hát.
Tình mẫu tử là một đề tài của sáng tác văn học. Đóng góp vào mảng đề tài đồ, bài thơ Trong lời mẹ hát của Trương Nam Hương đã gửi gắm nhiều thông điệp giá trị sâu sắc.
Những câu thơ mở đầu là dòng hồi tưởng của nhân vật trữ tình - “con” về tuổi thơ đầy đẹp đẽ, ngọt ngào khi có mẹ:
“Tuổi thơ chở đầy cổ tích Dòng sông lời mẹ ngọt ngào Đưa con đi cùng đất nước Chòng chành nhịp võng ca dao”
Trong suốt hành trình cuộc đời, từ lúc sinh ra đến khi trưởng thành, người mẹ vẫn luôn đồng hành với đứa con. Bất cứ đứa trẻ nào cũng đều được lớn lên trong vòng tay của mẹ. Những truyện cổ tích qua lời ru của mẹ trở nên ngọt ngào biết bao. Chiếc võng đã vốn rất quen thuộc với tuổi thơ của từng đứa trẻ. Ở đây, “nhịp võng” kết hợp với từ láy “chòng chành” gợi ra hình ảnh người mẹ đang bế con ngồi trên võng, khẽ cất tiếng ru.
“Con gặp trong lời mẹ hát Cánh cò trắng, dải đồng xanh Con yêu màu vàng hoa mướp “Con gà cục tác lá chanh”.
Và trong lời ru của mẹ, con đã bắt gặp thật nhiều hình ảnh quen thuộc của quê hương. Cánh đồng xanh mướt, cánh cò trắng bay lượn. Hay những màu vàng của hoa mướp, con gà cục tác, lá chanh. Lũy tre huyền thoại, dây trầu, vầng trăng hay hương cau. Từng sự vật đều mang đậm hồn quê hương.
Trong khổ thơ tiếp, Trương Nam Hương khắc họa hình ảnh người mẹ hiện lên với vẻ đẹp giản dị, tần tảo của người phụ nữ Việt Nam muôn đời:
“Con nghe thập thình tiếng cối Mẹ ngồi giã gạo ru con Lạy trời đùng giông đừng bão Cho nồi cơm mẹ đầy hơn…
Con nghe dập dờn sóng lúa Lời ru hóa hạt gạo rồi Thương mẹ một đời khốn khó Vẫn giàu những tiếng ru nôi.
Áo mẹ bạc phơ bạc phếch Vải nâu bục mối chỉ sờn Thương mẹ một đời cay đắng Sao lời mẹ vẫn thảo thơm.”
Người mẹ đang làm công việc giã gạo. Tiếng cối thập thình khiến lòng con xôn xao. Mẹ vừa giã gạo, vừa ru con ngủ. Chỉ mong sao trời đừng làm giông bão để cuộc sống luôn no đủ. Tấm áo của mẹ đã bạc phếch, bục mối chỉ sờn gợi ra cuộc đời lam lũ, tiết kiệm. Trước hình ảnh đó, người con bộc lộ tình cảm:
“Thời gian chạy qua tóc mẹ Một màu trắng đến xôn xao Lưng mẹ cứ còng dần xuống Cho con ngày một thêm cao”
Thời gian trông qua thật nhanh. Thời gian chảy trôi qua tóc mẹ, làm cho mái tóc xanh mượt ngày nào của mẹ giờ đây trở nên bạc trắng. Cuộc đời vất vả của mẹ khiến con cảm thấy xót xa. Mẹ ngày càng già đi, thì cũng là lúc con ngày một cao lớn, trưởng thành và đang bước đi trên con đường đời. Sau này con cũng sẽ hiểu rằng, gánh nặng của cuộc sống từ những điều nhỏ nhất để thử thách con người vượt qua.
“Mẹ ơi trong lời mẹ hát Có cả cuộc đời hiện ra Lời ru chắp con đôi cánh Lớn rồi con sẽ bay xa…”
Khổ thơ cuối cùng đã bộc lộ những tình cảm chân thành của người con dành cho mẹ. Lời ru của mẹ chính là sức mạnh, chắp cánh cho con bay xa hơn.
Trong lời mẹ hát của Trương Nam Hương là một bài thơ giàu cảm xúc, gợi ra một tình mẫu tử vô cùng đẹp đẽ.
Trương Nam Hương với bài thơ Trong lời mẹ hát gửi gắm những thông điệp giá trị về tình mẫu tử thiêng liêng.
Ở những câu thơ mở đầu, tác giả gợi nhắc về tuổi thơ của chủ thể trữ tình là người con:
“Tuổi thơ chở đầy cổ tích Dòng sông lời mẹ ngọt ngào Đưa con đi cùng đất nước Chòng chành nhịp võng ca dao”
Hình ảnh người mẹ đang bế đứa con nằm trên chiếc võng. Từng nhịp võng chòng chành, tiếng mẹ hát ru vang lên ngọt ngào đã đưa con vào giấc ngủ.
Tác giả đã nêu ra những hình ảnh quê hương lần lượt xuất hiện trong lời ru của mẹ:
“Con gặp trong lời mẹ hát Cánh cò trắng, dải đồng xanh Con yêu màu vàng hoa mướp “Con gà cục tác lá chanh”.
Những sự vật thân thuộc, giản dị như cánh đồng xanh mướt, cánh cò trắng bay lượn. Hay những màu vàng của hoa mướp, con gà cục tác, lá chanh. Hoặc là lũy tre huyền thoại, dây trầu, vầng trăng hay hương cau.
Người con nhớ về hình ảnh của mẹ hiện lên với công việc vất vả, cuộc đời lam lũ:
“Con nghe thập thình tiếng cối Mẹ ngồi giã gạo ru con Lạy trời đùng giông đừng bão Cho nồi cơm mẹ đầy hơn…
Con nghe dập dờn sóng lúa Lời ru hóa hạt gạo rồi Thương mẹ một đời khốn khó Vẫn giàu những tiếng ru nôi.
Áo mẹ bạc phơ bạc phếch Vải nâu bục mối chỉ sờn Thương mẹ một đời cay đắng Sao lời mẹ vẫn thảo thơm.”
Mẹ hiện lên với công việc giã gạo đầy nặng nhọc. Vừa giã gạo, vừa ru con, mẹ mong sao trời đừng làm giông bão để có thể lo cho con cuộc sống đủ đầy. Con nghe sóng lúa dập dờn, còn lời ru hóa thành hạt gạo. Đặc biệt nhất, hình ảnh “áo mẹ bạc phơ bạc phếch” cho thấy nỗi vất vả, đắng cay của mẹ.
“Thời gian chạy qua tóc mẹ Một màu trắng đến xôn xao Lưng mẹ cứ còng dần xuống Cho con ngày một thêm cao”
Thời gian chảy trôi qua tóc mẹ, làm cho mái tóc xanh mượt giờ trở nên bạc trắng, tấm lưng thẳng giờ đã còng dần xuống. Mẹ càng già đi càng cũng là lúc con càng trưởng thành:
“Mẹ ơi trong lời mẹ hát Có cả cuộc đời hiện ra Lời ru chắp con đôi cánh Lớn rồi con sẽ bay xa…”
Lời mẹ hát đã hiện ra cả cuộc đời. Lời ru của mẹ chính là sức mạnh, chắp cánh cho con bay xa hơn. Dù ở phương trời nào, con vẫn nhớ về lời ru hay nhớ về chính mẹ.
Bài thơ Trong lời mẹ của Trương Nam Hương gửi gắm một tình mẫu tử thật thiêng liêng, đẹp đẽ.
Tình mẫu tử trở đã vô cùng quen thuộc trong sáng tác thơ ca. Và tác giả Trương Nam Hương cũng đã đóng góp một bài thơ viết về đề tài này - Trong lời mẹ hát:
Với những dòng thơ đầu, tác giả nhắc lại về tuổi thơ đầy thơ mộng, ngọt ngào:
“Tuổi thơ chở đầy cổ tíchDòng sông lời mẹ ngọt ngàoĐưa con đi cùng đất nướcChòng chành nhịp võng ca dao”
Từ khi sinh ra cho đến lúc lớn lên, bất cứ đứa trẻ nào cũng đều được lớn lên trong vòng tay của mẹ. Lời ru, cùng với truyện cổ tích qua lời kể của mẹ trở nên ngọt ngào hơn. Từng nhịp võng đưa con vào giấc ngủ, đưa con đi cùng đất nước.
“Con gặp trong lời mẹ hátCánh cò trắng, dải đồng xanhCon yêu màu vàng hoa mướp“Con gà cục tác lá chanh”.
Trong lời ru của mẹ, con đã gặp hình ảnh quen thuộc của làng quê. Đó là cánh đồng xanh mướt, cánh cò trắng bay lượn. Hay những màu vàng của hoa mướp, con gà cục tác, lá chanh. Đó còn là lũy tre huyền thoại, dây trầu, vầng trăng hay hương cau. Tất cả đều mang hồn của quê hương thân thuộc.
Ở khổ thơ tiếp theo, tác giả khắc họa hình ảnh người mẹ mang vẻ giản dị, tần tảo:
“Con nghe thập thình tiếng cốiMẹ ngồi giã gạo ru conLạy trời đùng giông đừng bãoCho nồi cơm mẹ đầy hơn…
Con nghe dập dờn sóng lúaLời ru hóa hạt gạo rồiThương mẹ một đời khốn khóVẫn giàu những tiếng ru nôi.
Áo mẹ bạc phơ bạc phếchVải nâu bục mối chỉ sờnThương mẹ một đời cay đắngSao lời mẹ vẫn thảo thơm.”
Mẹ hiện lên với công việc giã gạo đầy vất vả. Hình ảnh tấm áo bạc phếch gợi lên được cuộc đời lam lũ, nhọc nhằn của mẹ. Để từ đó, người con bộc lộ nỗi thương xót, thấu hiểu.
“Thời gian chạy qua tóc mẹMột màu trắng đến xôn xaoLưng mẹ cứ còng dần xuốngCho con ngày một thêm cao”
Thời gian cứ vô tình thật nhanh mà có lẽ không thể quay đầu lại. Thời gian chảy trôi qua tóc mẹ, làm cho mái tóc xanh mượt ngày nào của mẹ giờ đây trở nên bạc trắng. Cuộc đời vất vả đã đè nặng trên đôi vai mòn mỏi của mẹ, khiến cho người con đi làm không khỏi xót xa. Mẹ già đi thì cũng là lúc con ngày một cao lớn, trưởng thành và đang bước đi trên con đường đời. Sau này con cũng sẽ hiểu rằng, gánh nặng của cuộc sống từ những điều nhỏ nhất để thử thách con người vượt qua.
“Mẹ ơi trong lời mẹ hátCó cả cuộc đời hiện raLời ru chắp con đôi cánhLớn rồi con sẽ bay xa…”
Ở khổ thơ cuối, người con đã bộc lộ những tình cảm chân thật của mình dành cho người mẹ. Lời ru của mẹ chính là sức mạnh, chắp cánh cho con bay xa hơn. Dù có bay xa đến đâu, mẹ vẫn dõi theo con, động viên và chờ đợi con trở về trong vòng tay âu yếm.
Như vậy, bài thơ Trong lời mẹ hát của Trương Nam Hương thật giàu cảm xúc, gợi ra một tình mẫu tử đẹp đẽ và chân thành.
Trương Nam Hương là một nhà thơ khá nổi tiếng. Một trong những tác phẩm tiêu biểu có thể kể đến là bài thơ Trong lời mẹ hát:
Mở đầu bài thơ, tác giả gợi nhắc về tuổi thơ của chủ thể trữ tình - người con:
“Tuổi thơ chở đầy cổ tíchDòng sông lời mẹ ngọt ngàoĐưa con đi cùng đất nướcChòng chành nhịp võng ca dao”
Khổ thơ gợi liên tưởng về hình ảnh người mẹ đang bế đứa con nằm trên chiếc võng. Từng nhịp võng chòng chành, tiếng mẹ hát ru vang lên ngọt ngào đã đưa con vào giấc ngủ.
Tiếp đến, tác giả đã nêu ra những hình ảnh xuất hiện trong lời ru của mẹ, đầy quen thuộc và thân thương:
“Con gặp trong lời mẹ hátCánh cò trắng, dải đồng xanhCon yêu màu vàng hoa mướp“Con gà cục tác lá chanh”.
Đó là cánh đồng xanh mướt, cánh cò trắng bay lượn. Đó là những màu vàng của hoa mướp, con gà cục tác, lá chanh. Đó còn là lũy tre huyền thoại, dây trầu, vầng trăng hay hương cau. Tất cả đều thuộc về quê hương quen thuộc của con.
Nhắc đến lời ru, người con nhớ về hình ảnh của mẹ hiện lên với công việc vất vả, cuộc đời lam lũ:
“Con nghe thập thình tiếng cốiMẹ ngồi giã gạo ru conLạy trời đùng giông đừng bãoCho nồi cơm mẹ đầy hơn…
Con nghe dập dờn sóng lúaLời ru hóa hạt gạo rồiThương mẹ một đời khốn khóVẫn giàu những tiếng ru nôi.
Áo mẹ bạc phơ bạc phếchVải nâu bục mối chỉ sờnThương mẹ một đời cay đắngSao lời mẹ vẫn thảo thơm.”
Cả cuộc đời mẹ luôn vì con. Hình ảnh “áo mẹ bạc phơ bạc phếch” cho thấy nỗi vất vả, đắng cay của mẹ. Và người con lại thêm thương mẹ nhiều hơn.
“Thời gian chạy qua tóc mẹMột màu trắng đến xôn xaoLưng mẹ cứ còng dần xuốngCho con ngày một thêm cao”
Thời gian chảy trôi qua tóc mẹ, làm cho mái tóc xanh mượt giờ trở nên bạc trắng, tấm lưng thẳng giờ đã còng dần xuống. Dấu vết của thời gian đã in hằn lên cơ thể của mẹ. Và mẹ càng già đi thì cũng là lúc con ngày càng trường thành.
“Mẹ ơi trong lời mẹ hátCó cả cuộc đời hiện raLời ru chắp con đôi cánhLớn rồi con sẽ bay xa…”
Người con đã bộc lộ những tình cảm chân thật của mình dành cho người mẹ. Lời ru của mẹ chính là sức mạnh, chắp cánh cho con bay xa hơn. Dù có bay xa đến đâu, mẹ vẫn dõi theo con, động viên và chờ đợi con trở về trong vòng tay âu yếm.
Như vậy, bài thơ Trong lời mẹ gửi gắm một tình mẫu tử thật thiêng liêng, đẹp đẽ. Trương Nam Hương đã đóng góp thêm một bài thơ hay viết về mẹ.
Link nội dung: http://thoitiethomnay.net/van-mau-lop-8-phan-tich-bai-tho-trong-loi-me-hat-cua-truong-nam-huong-dan-y-4-bai-van-mau-lop-8-a10708.html